Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

. Ngũ gia bì

Ngũ gia bì: Cây cảnh – Cây thuốc



Cây Ngũ gia bì chân chim hay còn gọi là Chân chim, Sâm nam, cây Chân vịt, tên khoa học là Schefflera octophylla Lour, họ ARALIACEAE. Trong Đông y dùng vỏ cây phơi hoặc sấy khô làm vị thuốc chữa tê thấp, đau nhức xương.
Ngoài ra, những người sống ở vùng ẩm thấp thường trồng cây này trong vườn nhà, quanh tường vừa làm cây cảnh vừa có tác dụng trừ muỗi rất tiện lợi.
Theo Cơ quan nghiên cứu Hàng không vũ trụ Mỹ (NASA) thì cây Ngũ gia bì có khả năng chống ô nhiễm và khử được khí độc Formaldehyd trong nhà.
Ngũ gia bì vừa là cây cảnh, vừa để xua đuổi muỗi, bảo vệ sức khoẻ cho mọi người.
Sau đây là các cây Ngũ gia bì trong vườn nhà:
Cây Ngũ gia bì cũ đã được nhiều năm:



Gốc cây Ngũ gia bì mới đem về đang ươm:

  
Đã nảy nhiều chồi

Lá bắt đầu sum suê



Giữa lá mọc chồi rất lạ

http://hoangnamson.blogspot.com/2012/09/ngu-gia-bi-cay-canh-cay-thuoc.html

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

1895-1896 Ký ức về Việt Nam

http://thethaovanhoa.vn/van-hoa-giai-tri/nhung-buc-anh-chua-tung-cong-bo-ve-viet-nam-cach-day-hon-100-nam-n20140521142308530.htm
(Thethaovanhoa.vn) - Vừa qua, khi bộ sưu tập ảnh 'Ký ức về Việt Nam 1895-1896' của nhà sưu tầm Armand Rousseau lần đầu tiên được giới thiệu tới công chúng, Giáo sư - Nhà giáo Nhân dân Phan Huy Lê, Chủ tịch Hội Lịch sử Việt Nam đã khẳng định, bên cạnh giá trị tương đối về nghệ thuật, bộ ảnh còn có giá trị tư liệu rất lớn, là nguồn sử liệu quý báu để nhận diện nước Việt Nam vào những năm cuối cùng của thế kỉ 19.
Sau gần 120 năm được lưu giữ bởi những thành viên trong dòng tộc Rousseau, lần đầu tiên, gần 300 tư liệu ảnh được nhà Toàn quyền Armand Rousseau chụp lại trong thời gian ông thực hiện nhiệm vụ ở Đông Dương đã đến với đông đảo công chúng Việt Nam. Với rất nhiều địa danh như Hà Nội, Hạ Long, Hải Phòng, Tuyên Quang, Huế, Touranne (Đà Nẵng), Nha Trang, Phan Thiết, Sài Gòn - Chợ Lớn, Mỹ Tho, Tây Ninh, Bà Rịa - Cap Saint Jacques... chúng ta có cơ hội chiêm ngưỡng những sinh hoạt văn hóa cũng như đời sống cộng đồng của người An Nam bản xứ  giai đoạn cuối thế kỷ XIX trên khắp ba miền đất nước. 
Kiến trúc Thành Hà Nội còn khá nguyên vẹn và công cuộc quy hoạch mới đang được triển khai thể hiện qua việc trồng cây xanh quanh khu vực Cột Cờ.

Qua các bức ảnh, độc giả bắt gặp những địa danh, thắng cảnh, sinh hoạt vùng miền trên những bước đường mà A.Rousseau đã đi khảo sát thực địa. Đó là Thành Hà Nội với những hình ảnh cuối cùng trước khi bị phá gần như toàn bộ kiến trúc, chỉ giữ lại duy nhất thành Cửa Bắc và Cột Cờ để quy hoạch lại theo quy thức một thành phố hiện đại phương Tây; phiên bản tượng Nữ thần Tự Do của nhà điêu khắc Pháp August Bertholdi trên nóc Tháp Rùa giữa Hồ Hoàn Kiếm; bức tượng đồng Thánh Trấn Vũ không ở vị trí kín đáo và lùi vào sâu như ngày nay.

Chúng ta có thể quan sát thấy vào cuối thế kỷ XIX, người Pháp đã không phá bỏ những phố phường vốn có từ xa xưa của Thăng Long Hà Nội. Ở những mức độ khác nhau, họ đầu tư cải tạo hạ tầng nhưng vẫn giữ những yếu tố truyền thống. Phố Chợ Gạo vẫn giữ vẻ sơ sài trong việc mua bán gạo và các sản phẩm thôn quê; phố Hàng Mắm với đoàn người gánh các thùng gỗ đựng mắm từ bến sông vào các cửa hàng; phố Hàng Điếu rộng rãi, sang trọng hơn vì bán thức hút cho những khách là thị dân; phố Hàng Bông cho thấy nhà cửa bằng gạch khang trang hơn hẳn lại đang được chỉnh trang hạ tầng nhờ công sức của những người tù lao động khổ sai bằng việc kéo những chiếc lu lăn đường rất nặng...
Bên cạnh đó, chúng ta có cơ hội được thưởng lãm một Hà Nội mà dân gian gọi là Kẻ Chợ với các hoạt động mua bán sầm uất, với khu bán rau quả tại Chợ Đồng Xuân kéo dài ra gần sông Hồng, các bến bãi tre nứa được thả bè từ thượng du về xuôi, và có cả một Hà Nội của những người bán rong.
Trước thời thuộc địa, Biên Hòa được coi là trung tâm của toàn bộ phương Nam
Ảnh chụp thời toàn quyền Rousseau cho thấy vai trò của giao thông đường thủy bằng những thuyền gỗ hay bè mảng truyền thống; vào mùa nước cạn, những chiếc cầu phao sẽ bổ sung  cho việc đi lại qua sông bằng những chiếc đò ngang. Và khác với cư dân người Âu, vào cuối thế kỷ XIX, người bản xứ vẫn duy trì các trò chơi mang tính dân gian hay bản địa vào những dịp lễ tết. Ở Hà Nội, dân chúng vẫn thích chơi trên những chiếc đu bằng tre hay dân Cần Thơ lại thi bơi thuyền trên sông nước. Trò múa Lân cũng rất được ưa chuộng, còn việc kết bè làm sân khấu trên mặt hồ Hoàn Kiếm hay các trò vui gắn với tài điều khiển voi cũng khá phổ biến.
Vốn là phố của thợ vẽ và thợ làm trống, Jules Ferry - một đường phố phía Tây của Hồ Hoàn Kiếm, gần với Nhà Thờ Lớn mọc lên rất nhiều khách sạn, các tòa báo và cửa hàng. Một bức ảnh chụp từ phía bờ Nam của hồ nhìn về Nhà Thờ Lớn và  một bức khác chụp khách sạn Hà Nội với dãy xe kéo "pouspous" - thứ phương tiện giao thông chủ yếu trong thành phố đã thể hiện điều đó.
Các bức ảnh chụp Nhà thờ cho thấy, Thiên Chúa giáo có cơ hội phát triển vào cuối thế kỷ XIX khi nước Pháp xác lập được quyền lực ở thuộc địa. Kẻ Sở (Hà Nam) hay Phát Diệm (Ninh Bình) là những trung tâm lớn mà các kiến trúc hay các nghi thức hành lễ đều chứa đựng cả hai yếu tố: văn hóa catholique của châu Âu và văn hóa bản địa của dân tộc Việt. Thể hiện qua các chi tiết: những mái cong của phương Đông và những vòm Gothique của phương Tây, những chiếc lọng rất điển hình trong lễ rước.
Bức ảnh "Mỹ Tho và những biến đổi" 
Chúng ta cũng bắt gặp rất nhiều lần hình ảnh của chiếc xe bò trong các tư liệu ảnh của A.Rousseau. Dường như phía Bắc Việt Nam thuở xa xưa không có loại xe có hai bánh xếp ngang. Bằng chứng là trên những đường cái quan, huyết mạch của quốc gia, đường xá rất hẹp phù hợp với việc gồng gánh hay sử dụng loại xe có một bánh phía trước (Kutkit). Giai đoạn này, người Pháp đã rất ưu tiên và chú trọng vào khai thác than ở Quảng Ninh. Những tấm ảnh đã nói lên sự đầu tư không nhỏ với những thiết bị mà vào thời điểm ấy có thể coi là hiện đại.
Một bức ảnh về Nam Giao ghi lại khoảnh khắc cuối thế kỉ 19 (năm 1895 hoặc 1896). Rõ ràng, khi xem ở đây, ta thấy người xưa ăn mặc như thế nào, các đoàn rước như thế nào…, cả về lễ hội và di tích được ghi lại ở thời điểm cuối thế kỉ 19, mà cho đến bây giờ, có những cái đã biến đổi, thậm chí không còn nữa. Và Sài Gòn năm 1895, cảnh vật trên sông chính là bến tàu của Hãng Messagerie Maritime, những chiếc tàu cỡ lỡn và những lá cờ tam tài của nước Pháp, với ngôi nhà sau này được định danh là "Nhà Rồng".
Bức ảnh "Trà Vinh và văn hóa Khmer"
Trong quãng thời gian những bức ảnh được chụp, có thể khẳng định hoàn toàn không thấy dấu ấn của một "China Town" ở Chợ Lớn. Kiến trúc nhà cửa vẫn là của người phương Nam, giếng nước hình vuông là kế thừa của người Chăm. Những người Hoa ở Chợ Lớn với những phong tục của Nhà Thanh như róc tóc kết đuôi sam là lớp người di dân đến Nam Kỳ muộn, và dường như lớp người di dân đầu tiên thuộc triều Minh đã hòa nhập với người Việt bản địa.
Như vậy, giá trị tư liệu của bộ ảnh này là vô cùng quý giá bởi nó gợi lại cả một giai đoạn lịch sử của dân tộc giai đoạn cuối thế kỷ XIX. Đó là những địa danh nổi tiếng, những tập quán sinh hoạt, những hoạt động cộng đồng của dân tộc ở thời kỳ cách đây gần 120 năm, từ đua ngựa, hòa nhạc ở Hà Nội tới khai thác than ở Quảng Ninh, từ kiến trúc lăng tẩm Huế tới kiến trúc thành miền thượng du Tuyên Quang, từ Thành Nam với Phủ Thiên Trường tới Sài Gòn - Chợ Lớn... Điều đó giúp chúng ta có thêm những phát hiện mới mới về lịch sử văn hóa dân tộc Việt Nam.
Người An Nam xưa
Trước năm 1899, Trà Vinh chưa phải là một tỉnh ở Nam Kỳ mà chỉ là một tiểu khu thuộc tỉnh Vĩnh Long với cư dân người Việt chiếm số đông, nhưng cộng đồng người Khmer cư ngụ lâu hơn. Vì thế, các ngôi chùa theo phong cách của Phật giáo Tiểu thừa và những vị sư người Khmer với sắc áo màu sáng là rất đặc trưng trong đời sống tôn giáo tại đây.      
Phố Chợ Gạo (Hà Nội) vẫn giữ vẻ sơ sài, phản ảnh những hoạt động mua bán gạo và các sản phẩm của thôn quê.
Cư dân vùng bản địa
Kiến trúc hiện đại của thành thị
Vào cuối thế kỷ XIX, người bản xứ vẫn duy trì các trò chơi mang tính dân gian hay bản địa vào những dịp lễ, Tết. Ở Hà Nội, dân chúng vẫn thích chơi trên những chiếc đu bằng tre
Một cuộc đua thuyền trên sông Cần Thơ
Vào mùa nước cạn, những chiếc cầu phao sẽ bổ sung cho đi lại qua sông bằng những chiếc đò ngang.
Đặc trưng của lối kiến trúc cổ là hình mái vòm
Chùa Láng, ngôi chùa được xây dựng từ thế kỷ XVII
Với người Pháp, Hồ Hoàn Kiếm được gọi ngắn gọn là Hồ Nhỏ (Petit Lac)
Những chiếc xe 1 bánh (kutkit) rất phổ biến
Thành phố ven sông
Dân chúng chơi trên những cái đu kết bằng tre
Phố Hàng Mắm với đoàn người gánh các thùng gỗ đựng mắm từ bến sông vào các cửa hàng
Những con đường mới mở     
Hải Anh

Thứ Ba, 23 tháng 9, 2014

Ấp Ánh sáng


Chỉnh trang đô thị- đi lên từ gốc rễ

Ấp Ánh sáng
Chỉnh trang đô thị- cần đi lên từ gốc rễ!
Những ký ức xưa.

 DALAT- Dòng suối năm xưa của người Lat


Trước năm 1954

Ấp Ánh Sáng thuở ban đầu với 35 nóc gia,
NAG Nguyễn Bá Mậu.

 DALAT 1967
-----------------
Hiện trạng:






Ngày nay sẽ biến đổi theo Dự án:

 Mô hình Khu trung tâm.
-----------------
Ấp Ánh Sáng
Trong những năm 1930, vì sự hà khắc của triều đình và tình trạng đất đai cằn cỗi, những đoàn người Thừa Thiên - Huế đầu tiên đã tìm vào Đà Lạt để kiếm kế sinh nhai. Sau đó, họ về lại quê nhà đùm túm vợ con và rủ thêm người thân thích lên vùng đất tốt tươi, thiên nhiên ưu đãi con người này để sinh cơ lập nghiệp. Họ tập trung cư ngụ quanh khu vực trung tâm thành phố và dọc theo Hồ Lớn để trồng rau và buôn bán, rồi sau đó hình thành ấp Ánh Sáng vào năm 1952. Một trong những người sáng lập là ông Cao Minh Hiệu, thị trưởng của Đà Lạt, và cái tên ấp Ánh Sáng là do ông đặt ra từ phong trào Ánh Sáng của nhóm Tự Lực văn đoàn. 
Nhiều cụ già kể lại: Vào năm 1930, nơi đây chỉ có từ 5 đến 6 gia đình người làng Kế Môn, Phước Yên vào sinh sống với những căn chòi tranh vách lá đơn sơ.

Ba anh em ông Cao Quang Kỳ, Cao Quang Chướng và Cao Xá là những bậc tiền bối đã có công khai sơn phá thạch vỡ hoang vùng đất này. Sau đó, hàng chục hộ gia đình từ Thừa Thiên - Huế thấy việc sinh sống ở đây có nhiều thuận lợi và dễ dàng nên mới kéo nhau về đây làm ăn ngày một đông đảo.

Năm 1946, do chiến tranh, nhiều gia đình bà con Thừa Thiên - Huế ở ấp Ánh Sáng nói riêng và dân Đà Lạt nói chung phải tản cư đi nơi khác. Cuối năm 1947, họ mới dần dà hồi cư về nơi cũ. Đến năm 1952, khi thành lập và đặt tên chính thức là ấp ánh Sáng, lúc bấy giờ cũng chỉ mới có 36 nóc nhà của 36 gia đình được xây dựng trên một lô đất bằng phẳng ven sườn đồi theo hình chữ A mái ngói, vách gỗ rộng 7,5m, dài 12m, chia thành hai dãy cách nhau một lối đi, mỗi nhà cách nhau 4m tạo thành một khu phố nhỏ xinh xắn. Đến năm 1953 thì dòng điện được chính thức đưa về cho bà con ấp ánh Sáng sử dụng.

Mấy năm sau, do những biến cố chính trị, nhiều người dân Thừa Thiên - Huế quá lo lắng trước cảnh chiến tranh ác liệt ở quê nhà nên kẻ trước người sau, kéo nhau vào Đà Lạt và họ đều tập trung về ấp ánh Sáng làm cho ấp này phát triển lên tới hàng trăm hộ.

Năm 1955-1956, một số hộ ở ấp ánh Sáng bị giải toả để làm chợ mới rủ nhau về Thái Phiên, xin cấp đất làm vườn. Một số khác lên ở dọc khu Hoà Bình để buôn bán. Người Thừa Thiên - Huế vào Đà Lạt mang theo cả phong tục và tập quán cưới hỏi, ma chay, đình đám, hội hè, cách ăn mặc chịu ảnh hưởng sâu sắc bởi lễ nghi cung đình của triều đình Huế vào thành phố cao nguyên.

Người Thừa Thiên - Huế thường làm nhà thờ họ, tế tự, giỗ chạp theo chu kỳ nhằm thắt chặt mối tình tương thân tương ái giữa không chỉ những người đồng hương trên quê mới mà còn gắn bó với bà con dòng họ chốn quê nhà.

Họ thường rất kỹ tính trong mọi việc, từ cung cách làm ăn đến sinh hoạt hàng ngày. Chiếc áo dài, chiếc nón bài thơ xứ Huế cũng từ đó có điều kiện du nhập và trở thành phong cách của nữ sinh Đà Lạt . 

Hiện nay, Ấp Ánh Sáng đang được giải tỏa để xây dựng lại cho Đà Lạt đẹp hơn. Ấp Ánh Sáng Đà lạt sẽ là kỉ niệm đẹp của người dân Đà Lạt, của du khách khi đến thăm thành phố này. Những người con gốc Huế, những món ăn Huế và những bản sắc mang đậm chất Huế tại Đà lạt sẽ mãi là những đặc trưng của thành phố hoa.
 
Vietnam Discoveries (Sưu tầm và tổng hơp)

 


http://vietnamdiscoveries.com/res/gallery/img/apanhsang_big.jpg
Ấp Ánh Sáng

http://vietnamdiscoveries.com/en/dalat/place/culture/anh-sang-hamlet-59.html

 
-----------------------------------------

Dự án ấp Ánh Sáng: 
 Tổng thể mặt bằng công trình quy hoạch khu ở và công viên ấp Ánh Sáng được quy hoạch có diện tích 7,6 ha, địa hình tương đối bằng phẳng, hơi dốc về phía Tây - giáp với cầu Bá Hộ Chúc đường Nguyễn Văn Cừ - Bà Triệu, có độ chênh trung bình từ 1,5m đến 2m. Hiện trạng kiến trúc qua khảo sát chủ yếu là nhà cấp 3, cấp 4, tường xây mái tôn và nhà gỗ, hầu hết được xây dựng tự phát. Nhiều nhà đã cũ kỹ, xuống cấp, nằm trong đường hẻm chật chội không có khả năng triển khai lực lượng cứu hộ trong trường hợp xảy ra hỏa hoạn. Tổng số nhà trong khu vực quy hoạch 434 căn với diện tích xây dựng là 3,4 ha, trong đó 312 nhà có hộ khẩu thường trú và 122 hộ có nhà thuộc diện tạm trú. Phần giáp khu nhà ở và suối Cam Ly có diện tích 3 ha được sử dụng cho mục đích nông nghiệp. Hiện số diện tích đất nông nghiệp này đang bị thu hẹp do xây dựng nhà trái phép, tạm bợ. Hệ thống cấp thoát nước không đồng bộ, giao thông nội khu không bảo đảm an toàn. Hơn nữa ấp Ánh Sáng nằm ngay vị trí trung tâm thành phố, có tầm nhìn rất rộng về mặt thẩm mỹ đối với các khu vực xung quanh từ các hướng nhìn khác nhau như: cầu Ông Ðạo, đường Phạm Ngũ Lão, đường Trần Hưng Ðạo từ trên cao xuống và đường Nguyễn Chí Thanh... Từ các yếu tố này cho thấy cần có một giải pháp để cải tạo khu vực ấp Ánh Sáng trở thành một khu vực đô thị đẹp, hiện đại phù hợp với vị trí mặt tiền của trung tâm thành phố.
Trong một cuộc họp bàn về kế hoạch giải tỏa, biện pháp thực hiện và đưa ra phương án quy hoạch ấp Ánh Sáng gần đây, Công ty Tư vấn xây dựng Lâm Ðồng đã đưa ra các đề xuất giải pháp thiết kế đối với khu dân cư và khu vực xây dựng, khu công viên thiếu nhi ấp Ánh Sáng. Trong đó có hai phương án xây dựng khu dân cư bao gồm: phương án 1 có tổng diện tích xây dựng là 2,1 ha, thiết kế nhà chung cư nguyên đơn 5 tầng, 10 tầng và 15 tầng, độ cao tăng dần theo hướng nhìn từ hồ Xuân Hương. Với phương án thiết kế này, tổng số căn hộ toàn khu lên đến 464 hộ. Phương án 2 xây dựng một khu chung cư nguyên đơn 5 tầng, có lợi thế khống chế về số tầng cao, diện tích mỗi căn hộ từ 40 đến 80m2, tổng số căn hộ là 192. Riêng khu công viên thiếu nhi có tổng diện tích xây dựng là 5,5 ha, trong đó bao gồm các khu chức năng: khu văn hóa, khu thể thao, khu vui chơi thiếu nhi, khu nghỉ tĩnh.


-------------

Tên dự án:Trung tâm thương mại Ánh Sáng Đà Lạt

Địa chỉ: Công viên Ánh Sáng, P. 1, Thành phố Đà Lạt, Việt Nam

Loại: Toà nhà tổ hợp (khách sạn 4 sao, khu tổ hợp thương mại và chung cư)

Quy mô dự án: (GFA m2):130,000m2

Giải thưởng:Thiết kế hàng đầu BCI 2009 tại Việt Nam



Trung tâm thương mại Ánh Sáng Đà Lạt là một toà nhà tổ hợp nằm trong trung tâm thành phố Đà Lạt thơ mộng, phía Nam Việt Nam.

Dự án có một trung tâm thương mại hai tầng, một khách sạn 4 sao và 5 khu chung cư, phối hợp hài hoà với thành phố tạo nên một không khí cởi mở, sống động và sáng sủa, làm tăng chất lượng cuộc sống đô thị cho Đà Lạt. Ý tưởng thiết kế bắt nguồn từ việc kết hợp thiên nhiên với thành phố, nơi các cửa hiệu hấp dẫn và sống động được đặt trong một công viên yên tĩnh và thanh bình. Khu vực xây dựng nằm trên một quả đồi nhìn ra hồ Xuân Hương và được bao bọc xung quanh là những cây thông với không gian tuyệt đẹp.

Khách sạn 4 sao, có mặt tiền ấm cúng và nhẹ nhàng, nhìn ra hồ và có 186 phòng cao cấp, một nhà hàng hạng sang, phòng đa năng, khu vực spa, khu vực rèn luyện sức khoẻ và một bể bơi có mái che. Khu vực dân cư được thiết kế với các căn hộ đạt tiêu chuẩn cao, kết hợp hài hòa vị trí hoàn hảo có cảnh quan rộng lớn và ánh sáng tự nhiên.

Dự án này dự kiến hoàn thành vào năm 2013.


















http://www.highend.vn/vn/home/Projec...annel=Products
-------------------------


Vấn đề.

 Phân tích theo phương pháp SWOT
S:
- Có một quá khứ rõ ràng.
- Địa điểm trung tâm.

W:
- Tăng áp lực vào khu Trung tâm,
 - Nhà cao tàng ở chỗ thấp nhất của khu vực: Nghịch lý cần bàn về hình ảnh đô thị miền cao nguyên.
- Vốn đầu tư lớn quá; Không biết có không?
- Sản phẩm của dự án chưa phù hơp với nhu cầu thực tế; Có cũng được mà không cũng chẳng sao!
- Đồng thuận chưa cao?

O:
- Chỉnh trang hiện trạng lộn xộn, Bộ mặt Trung tâm thành phố đẹp hơn!
- Phát triển bền vững theo thời đại.
- Cư dân được "an cư lạc nghiệp".
- Dự án là cơ hội có thêm lý do là điểm đến của Dalat.

T:
- Sự bảo thủ, trì trệ.
- QH treo lâu quá.
-



   


-------------
KÝ ỨC VỀ ẤP ÁNH SÁNG – “KHU PHỐ CỔ” GIỮA LÒNG ĐÀ LẠT 19 THÁNG NĂM, 2023 Share Với người Đà Lạt, ấp Ánh Sáng là một cái tên quen thuộc, gần gũi suốt 70 năm qua. Với du khách Đà Lạt cách đây 10 năm trở về trước, đây là một địa điểm ẩm thực không thể bỏ qua, với những tiệm Mì Quảng, Bún Bò Huế ngon nhất Đà Lạt nằm hai bên con đường đá gồ ghề lồi lõm. Ấp Ánh Sáng một thời được xem là phố cổ giữa lòng Đà Lạt, dù chỉ thành lập cách đây 70 năm, nhưng bên trong đó đậm nét cổ xưa, tạo ấn tượng sâu đậm với du khách Đà Lạt. Cư dân sống ở ấp Ánh Sáng đa số là người dân ở Trung kỳ di cư lên từ những năm đầu thập kỷ 30 của thế kỷ trước. Ban đầu họ sống phân tán khắp nơi, chỉ có vài gia đình người Huế (gốc từ làng Kế Môn, Phước Yên) sống ở vị trí ấp Ánh Sáng ngày nay, dựng chòi trồng rau. Trong đó, 3 anh em tên là Cao Quang Kỳ, Cao Quang Chướng và Cao Xá được xem là những người đầu tiên khai phá khu này. Khu vực ấp Ánh Sáng thập niên 1940, khi đó là những vườn rau với 3 cái nhà nhỏ Năm 1945, tình hình chính trị rối ren, chiến tranh nổ ra, giao thông khó khăn nên việc di dân bị ngưng lại. Năm 1946, dân chúng Đà Lạt tản cư, trên vùng đất ấp Ánh Sáng chỉ còn lại vài gia đình bám trụ lại. Mãi đến cuối năm 1947, dân bắt đầu hồi cư cùng một số người từ Thừa Thiên – Huế trở lại nơi này, cho đến năm 1952 đã có 36 gia đình cư ngụ. Nhờ sự giúp đỡ của thị trưởng Cao Minh Hiệu và trưởng khu phố 1 Cao Quang Tể, vào năm 1952, ấp Ánh Sáng chính thức được thành lập. Cái tên ấp Ánh Sáng là do ông thị trưởng Cao Minh Hiệu đặt ra từ phong trào Ánh Sáng của nhóm Tự Lực Văn Đoàn. Lễ thành lập ấp Ánh Sáng năm 1952. Người mặc đồ trắng là thị trưởng Đà Lạt Cao Minh Hiệu Khi đó, ấp Ánh Sáng chỉ là vài căn chòi nhỏ đơn sơ, vì vậy điều cần làm đầu tiên sau khi lập ấp là cất nhà khang trang cho dân theo đúng quy chuẩn. Với tiếng máy gầm của 2 xe ủi đất hoạt động liên tục trong 20 ngày đêm, vườn đồi ven suối trở thành dãy đất bằng phẳng, 36 ngôi nhà dần dần được dựng lên, hình thành nên một khu phố nhỏ xinh xắn, mỗi hộ được chia một lô đất 12m x 7,5m, nhà chữ A, mái ngói, vách gỗ, hệ thống hai dãy nhà cách nhau một lối đi, nhà cách nhau 4m. Chỉ một năm sau (1953), điện được kéo về cho người dân ấp Ánh Sáng sử dụng. Ấp Ánh Sáng sau khi được xây dựng năm 1952 với dãy nhà theo cùng quy cách. Ảnh chụp vào cuối thập niên 1950, khi Chợ Mới Đà Lạt đã được xây dựng ở bên phải hình Những mái nhà ở ấp Ánh Sáng nằm ở góc trái bên dưới. Lúc này chưa có Chợ Mới Đà Lạt, nên có thể hình được chụp vào giữa thập niên 1950 Ngay sau khi ấp được xây dựng thì Đình ấp Ánh Sáng – nơi cư dân thờ “thần điền bổn thổ” (Thành Hoàng) – cũng được thành lập. Người Thừa Thiên – Huế thường làm nhà thờ họ, tế tự, giỗ chạp theo chu kỳ nhằm thắt chặt mối tình tương thân tương ái giữa không chỉ những người đồng hương trên quê mới, mà còn gắn bó với bà con dòng họ chốn quê nhà. Thời gian sau đó, miền Trung trở thành vùng chiến sự khốc liệt, đặc biệt là sau biến cố Mậu Thân, người dân ở Trị-Thiên vào Đà Lạt khá đông, ấp Ánh Sáng hính thành dãy nhà thứ 3. Khu vực vòng cung chính giữa hình chính là ấp Ánh Sáng vào thập niên 1950 Sau năm 1975, nhiều làn sóng di cư tiếp tục diễn ra, ấp Ánh Sáng ngày càng đông đúc, chật chội, nhà cửa bắt đầu xây lộn xộn chứ không còn theo đúng quy cách như xưa. Ấp Ánh Sáng thời điểm nhà không còn xây theo quy cách Đà Lạt là thành phố du lịch, và rất nhiều du khách khi đến Đà Lạt đều nhớ đến con đường ấp Ánh Sáng nhấp nhô đá lát đường với các hàng bún Bò Huế mang hương vị cao nguyên, nằm rải rác trên con đường chật chội. Các loại bún bò và mì Quảng ở Đà Lạt bao giờ cũng đặc biệt vì có thêm loại rau Đà Lạt luôn luôn tươi ngon để ăn kèm. Khu vực ấp Ánh Sáng trong ảnh Đà Lạt thập niên 1960 Những dãy nhà của ấp Ánh Sáng vào những năm cuối thập niên 1960. Con đường bên trái hình, dọc theo ấp Ánh Sáng là đường Thành Thái (nay là đường Nguyễn Chí Thanh) Từ cầu Ông Đạo nhìn về phía dãy nhà của Ấp Ánh Sáng (bên trái hình) Năm 2002, lần đầu tiên việc quy hoạch và giải tỏa ấp Ánh Sáng được đưa ra, nơi này dự định xây trung tâm thương mại, cao ốc, làm dấy lên nhiều ý kiến dư luận. Suốt từ đó cho đến nhiều năm sau, người dân ấp Ánh Sáng sống trong tình trạng bị “quy hoạch treo”. Dự án giải tỏa ấp Ánh Sáng vẫn giậm chân tại chỗ, kế hoạch chỉnh trang đô thị bị trì trệ, đồng thời gây ra nhiều phiên toái trong cuộc sống của người dân. Vấn đề mấu chốt khiến dự án bị kéo dài suốt nhiều năm là không thống nhất được tiền đền bù đất để giải tỏa. Số tiền đền bù ít ỏi từ ngân sách địa phương vốn đã eo hẹp nên không đáp ứng được nhu cầu tái định cư của các hộ dân. Các căn nhà cũ trong ấp đã xuống cấp, dột nát nhưng chỉ có thể sửa tạm để ở. Ấp Ánh Sáng dù lưu dấu kỷ niệm với nhiều người, nhưng dù sao nó cũng đã trở nên nhếch nhác chật chội ngay giữa lòng đô thị. Vào năm 2008, Công ty Đất Đà Lạt được cấp giấy chứng nhận đầu tư để xây dựng Khu trung tâm thương mại Ánh Sáng. Bản vè khu cao ốc – trung tâm thương mại Ấp Ánh Sáng sau khi hoàn thành Vài năm sau đó, một bên đường ấp Ánh Sáng mới được di dời để mở rộng đường Ánh Sáng, khu vực của một bên đường đã giải tỏa đó hiện tại là công viên hoa, nhưng 2 dãy nhà còn lại của ấp Ánh Sáng vẫn còn cho đến nay (2023) do chưa thỏa thuận được phương án bồi thường với các hộ dân còn lại. Con đường nhỏ ấp Ánh Sáng năm xưa chính thức lùi vào dĩ vãng. Ấp Ánh Sáng hiện nay, một bên đã giải tỏa đang là công viên hoa Cùng xem lại một số hình ảnh ấp Ánh Sáng lúc chưa giải tỏa làm lại đường.
 Ảnh của kenh14.vn: 
Đông Kha – chuyenxua.net

nguồn chuyenxua.net 
https://chuyenxua.net/ky-uc-ve-ap-anh-sang-khu-pho-co-giua-long-da-lat/?fbclid=IwAR3Gy6pzKZfZxy7I0Fy5JC47HExuP8_EIuH40744L-kv9OPlWxBVzQPguZc