Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015
Hành trình khám phá kiến trúc một số nhà thờ
Thứ Tư, 16 tháng 9, 2015
HỒ TUYỀN LÂM -Đồi Thánh giá!
Di tích: Đồi Thập tự. Điểm E.Pin
trên đồi sau Corral- Trang trại Faraut.
--------------------------------------------
Nicolas Leymonerie
Tôi mới được biết từ Ông Pierre Morère, hậu duệ của gia đình Faraut, rằng thập giá hồ Tuyền Lâm được xây dựng như một nhà mộ của gia đình, nhưng cuối cùng không có người nào trong gia đình được an táng ở đó.
Bài dưới đây được tìm trong internet:
"NHỮNG GIAI THOẠI VỀ ĐỒI THẬP GIÁ
Giai thoại được lưu truyền nhiều nhất về ngọn đồi Thập giá kể lại rằng vào cuối thế kỷ 19 đến đầu thế kỷ 20, khu vực hồ Tuyền Lâm khi ấy chỉ có núi non và thung lũng là trang trại thuộc quyền sở hữu của ông bà Faraut.
Những năm cuối thập niên 60, một Tiểu chủng viện (nơi dạy các chủng sinh Công giáo) được mở trên đất của nhà Faraut, lấy tên là Simon Hòa. Nhưng khoảng 5 - 6 năm sau, Tiểu chủng viện này đã chuyển đến Đa Thiện, hoàn trả lại đất cho ông bà Faraut. Cây Thập Giá bí ẩn chính là tàn tích còn lại của Tiểu chủng viện Simon Hòa ngày đó.
Theo đánh giá nhiều người, cây Thập Giá này là nhà mồ của người Pháp theo Công giáo được xây dựng với mục đích an táng nhưng sau đó, họ lại không tiến hành “nhập thổ” khiến đồi Thập Giá tồn tại cho đến ngày nay."
Thứ Ba, 15 tháng 9, 2015
Dấu ấn Pháp
Dấu ấn Pháp ở miền Nam Việt Nam trước 1975
Nhiếp ảnh gia Pháp Jack Garofalo ghi lại những nét văn hóa "rất Pháp" ở miền Nam Vệt Nam năm 1974.
Giao thông ở ngã tư Hàm Nghi – Tôn Thất Đạm. Những chiếc xe trong ảnh là của các hãng xe Pháp Renault và Citroën sản xuất.
Ông chủ người Pháp của nhà hàng – quán bar 'Le Colisée' tạo dáng chụp ảnh với 3 nhân viên người Việt.
Học sinh dân tộc thiểu số tại nhà thờ Cam Ly ở Đà Lạt. Nhà thờ này do linh mục người Pháp Boutary cho xây dựng cuối thập niên 1960.
Các thiếu nữ người dân tộc thiểu số trong gian bếp của một trường dòng do người Pháp sáng lập tại Đà Lạt.
Một nữ tu với các bệnh nhân bệnh phong trước mộ Giám mục Pháp Jean Cassaigne tại trại phong Di Linh, Lâm Đồng.
Theo KIẾN THỨC
Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015
KHÁCH SẠN CÔNG ĐOÀN- Villa Lemoine
Villa Lemoine
https://vietnamkyniem.wordpress.com/2015/08/10/hoang-trieu-cuong-tho-road-part-eight/
Tiểu Chủng Viện Thừa Sai Kontum tại nhà thương tư Sohier Sohier, Đà Lạt
(từ lớp Trosième đến lớp Terminale)
Tiểu Chủng Viện Thừa Sai Kontum tại nhà thương tư Sohier Sohier, Đà Lạt
(từ lớp Trosième đến lớp Terminale)
Bác sỉ Lemoine có lẻ là người bác sỉ đầu tiên ở Đà Lạt . Hầu hết người Đà Lạt ra đời ở nhà bác sỉ Lemoine, xây năm 1935 , sau đó thì sang lại cho bác sỉ Sohier .
French Building, Dr. Lemoine Villa – 1935.
Được xây dựng từ năm 1935. Ngày trước, đây là biệt thự của bác sỹ Lemoine, nằm trên một ngọn đồi cạnh hồ Xuân Hương, có diện tích hơn 15 ha. Sau đó bác sỹ Sohier thành lập một dưỡng đường tư. Kiến trúc mang dáng dấp vùng Bretagne với sự phô diễn các khối tường đầu hồi tam giác vững chắc và mạnh mẽ.
Những ngày cuối cùng ở Nhà Sohier, NGUYỄN-THẾ-BÀI
ĐÔI NÉT LỊCH SỬ HÌNH THÀNH. FOYER “SOHIER”, 2004
ĐÔI NÉT LỊCH SỬ HÌNH THÀNH. FOYER “SOHIER”, 2004
Nhà thương tư Sohier – có một chút khác biệt và được cải tiến nhiều so với các biệt thự khác, phù hợp với mục đích chữa trị bệnh nhân: các cửa sổ lớp ngòai theo phong cách truyền thống, bằng gỗ dày và kín đáo, còn bên trong là lớp kính dày, với hệ thống cửa sổ và màn vải dày, rất kín đáo và ấm áp khi được khép và kéo màn lại, nhưng lại rất sáng sủa, trong lành mỗi khi màn được kéo và các lớp cửa sổ được mở hoặc đẩy lên. Bên trong mỗi phòng bệnh rộng rãi, đều có bố trí một lò sưỡi lớn được trang trí rất đẹp. Trên vách tường, phía bên trên các cửa sổ và góc phòng, đều có những lỗ thông khí có nắp che, mà người ta quen gọi là “Oeil de chat”. Bình thường, các lỗ thông hơi vẫn được mở, vì diện tích không nhỏ, không làm các căn phòng bị gió lạnh, nhưng mỗi khi đốt lò sưỡi, thì việc đóng các lỗ thông khí ấy trở thành mối hiểm nguy, có thể đe dọa tính mạng những người ở trong phòng,nhất là khi có đông người, mà lượng oxy bị lò sưởi và số đông người làm cạn kiệt. Lúc ấy, nếu không có sự can thiệp từ bên ngòai, thì những người ở bên trong, trong trường hợp nhu thế sẽ khó tránh nguy tử. Và việc đã xãy ra như vậy cho nhà thương bác sĩ Sohier: bảy bệnh nhân đang điều trị, nằm trong căn phòng rộng lớn, đã khơi đốt lò sưỡi, nhưng lại sập kín hết các lỗ thông hơi. Sự việc quá nhỏ mọn, đến mức không ai để tâm đến. Bệnh nhân ấm áp, ngủ say. Lò sưỡi rực cháy. Hai cánh cửa chính cách âm khép chặt. Và sáng hôm sau, người ta phát hiện ra thảm kịch; cả bảy bệnh nhân đều đã chết ngạt. Bác sĩ Sohier ra tòa ,nhưng luật sư của ông đã đưa ra những chứng cứ, cho thấy vị bác sĩ không có lỗi cố tình, mà chỉ do nhân viên và nhất là bệnh nhân. Nhưng nhà thương tư không được tiếp tục mở cửa nữa, sau khi hòan tất cà thủ tục bồi hòan. Cho đến năm 1966, với cố tâm chiếm bằng được ngôi biệt thự, Bà Nguyễn-Thị-Hậu , Thị-trưởng Đàlạt (1965 – 1966), người tình của ông Nguyễn-văn-Thiệu, lợi dụng quyền thế của một thị-trưởng, bà làm hồ sơ kiện vị bác sĩ người Pháp. Nhận lời bào chữa ông Sohier, Bà luật sư Nguyễn-Phước-Đại, một trong các nữ luật sư thành danh và tiếng tăm bấy giờ (cùng bà luật sư Ngô Bá Thành, vừa qua đời tháng 2 /2004) đã đưa ra các lý chứng cứng rắn, khiến các luật sư của nguyên đơn không thể khuất phục và thắng được.
Đức Giám Mục người Pháp Paul Seitz, mơ ước, hẳn nhiên không phải để hưởng thụ, mà vì Ngài đang cần một ngôi nhà để di chuyển các chủng-sinh của Ngài lên Đàlạt, tiếp tục học, vì thế nhận xét và hiểu biết của Ngài, sẽ chẳng có nơi đâu ở Miền Nam có điều khiện tốt hơn cho việc đào tạo văn hóa và đời sống tu sinh thừa sai sau nầy. Ngài đã liên hệ với bác sĩ Sohier, đúng lúc vị bác sĩ cảm thấy bị bức bách quá đáng, cũng đang muốn bán đi ngôi biệt thự bao năm dày công xây dựng bảo quản. Giá “sang nhượng” là bao nhiêu, thì không mấy ai được biết, chứ chưa nói là biết chính xác, nhưng có nhiều người cho rằng đó là con số chẳn: 11 triệu đồng Việt Nam. Lúc bấy giờ, một đô la Mỹ “ăn” 75 đồng và tiền giấy Việt-nam có mệnh giá cao nhất là tờ 500 đồng (mãi đến năm 1971 mới phát hành giấy bạc 1.000 đồng). Ở thời điểm “trao đổi” ấy, giá một chiếc gắn máy Nhật được bán ở thị trường là 20.000 đồng và giá ưu đãi cho sĩ quan là 16.000 đồng..
Khi biết tin mọi sự đã tốt đẹp, Đức Cha đã bổ nhiệm Cha Phaolô Lê-Quang-Trinh, bấy giờ đang là quản lý tiểu chủng viện Kontum, làm bề trên tiểu chủng viện Sohier, với nhiệm vụ trước mắt giúp Đức Cha chuẩn bị tổ chức để đón những lớp chủng sinh đầu tiên nhập học.[6]
Đức Giám Mục người Pháp Paul Seitz, mơ ước, hẳn nhiên không phải để hưởng thụ, mà vì Ngài đang cần một ngôi nhà để di chuyển các chủng-sinh của Ngài lên Đàlạt, tiếp tục học, vì thế nhận xét và hiểu biết của Ngài, sẽ chẳng có nơi đâu ở Miền Nam có điều khiện tốt hơn cho việc đào tạo văn hóa và đời sống tu sinh thừa sai sau nầy. Ngài đã liên hệ với bác sĩ Sohier, đúng lúc vị bác sĩ cảm thấy bị bức bách quá đáng, cũng đang muốn bán đi ngôi biệt thự bao năm dày công xây dựng bảo quản. Giá “sang nhượng” là bao nhiêu, thì không mấy ai được biết, chứ chưa nói là biết chính xác, nhưng có nhiều người cho rằng đó là con số chẳn: 11 triệu đồng Việt Nam. Lúc bấy giờ, một đô la Mỹ “ăn” 75 đồng và tiền giấy Việt-nam có mệnh giá cao nhất là tờ 500 đồng (mãi đến năm 1971 mới phát hành giấy bạc 1.000 đồng). Ở thời điểm “trao đổi” ấy, giá một chiếc gắn máy Nhật được bán ở thị trường là 20.000 đồng và giá ưu đãi cho sĩ quan là 16.000 đồng..
Khi biết tin mọi sự đã tốt đẹp, Đức Cha đã bổ nhiệm Cha Phaolô Lê-Quang-Trinh, bấy giờ đang là quản lý tiểu chủng viện Kontum, làm bề trên tiểu chủng viện Sohier, với nhiệm vụ trước mắt giúp Đức Cha chuẩn bị tổ chức để đón những lớp chủng sinh đầu tiên nhập học.[6]
Literatur :
[1] Wikipedia
[2] Jennings, Eric T. (2011). Imperial Heights: Dalat and the Making and Undoing of French Indochina University of California Press. (Kindle Locations 5696-6196).
[3] Brodrick, Alan. Little China, the Annamese Lands. London: Oxford University Press, 1942. tr 195
[4] Bulletin des Ami du Vieux Hue Vol 1, Jan-Mar 1930. tr 275
[5] Bulletin des Ami du Vieux Hue Vol 4, Oct-Dec 1937. tr 456
[6] Những ngày cuối cùng ở Nhà Sohier, NGUYỄN-THẾ-BÀI, 2004
[2] Jennings, Eric T. (2011). Imperial Heights: Dalat and the Making and Undoing of French Indochina University of California Press. (Kindle Locations 5696-6196).
[3] Brodrick, Alan. Little China, the Annamese Lands. London: Oxford University Press, 1942. tr 195
[4] Bulletin des Ami du Vieux Hue Vol 1, Jan-Mar 1930. tr 275
[5] Bulletin des Ami du Vieux Hue Vol 4, Oct-Dec 1937. tr 456
[6] Những ngày cuối cùng ở Nhà Sohier, NGUYỄN-THẾ-BÀI, 2004
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)